Mẹ: Phạm Thúy Hà (Quảng Ninh)
Điều kỳ diệu của Ba Mẹ: Bé Đỗ Phạm Quang Anh
Bài chia sẻ số 223: Con yêu của ba mẹ❤️
Chào mừng con yêu đến với ba mẹ! Ba mẹ yêu con rất nhiều!
Năm năm chờ đợi cuối cùng cũng đã mang lại kết quả tuyệt vời! Lần đầu tiên trong cuộc đời, mẹ được nhìn thấy que thử thai lên hai vạch vào ngày 31/7 – sau 5 năm kết hôn. Đó chính là bước ngoặt quan trọng nhất trong cuộc đời mẹ, khi mẹ biết con yêu đã đến bên mẹ.
Ba mẹ đã chờ con từ rất lâu rồi, con biết không?
Mẹ viết những dòng nhật ký này để khi con lớn lên, con sẽ hiểu được niềm mong mỏi, hạnh phúc vô bờ bến của ba mẹ khi biết tin có con trong đời. Đây cũng là dấu mốc quan trọng nhất trong cuộc đời mẹ.
Con yêu à, từ giờ cho đến lúc mẹ tròn con vuông, mẹ con chúng ta sẽ còn phải vượt qua rất nhiều khó khăn và thử thách nữa. Mẹ hy vọng con sẽ cùng mẹ chiến đấu thật mạnh mẽ và khỏe mạnh nhé, con của mẹ.
Năm năm trước, cuối năm 2014 đầu 2015, ba mẹ chính thức về chung một nhà và ngày ngày mong ngóng con yêu đến bên ba mẹ. Nhưng chắc con còn mải chơi quá nên chưa về với ba mẹ thôi.
Ba mẹ đã đi khám và mẹ phải mổ thông vòi trứng, mang theo hy vọng con yêu rồi sẽ về bên ba mẹ.
Rồi thêm bao nhiêu năm trời chờ đợi mà vẫn chưa thấy con, ba mẹ quyết định làm thụ tinh ống nghiệm vào năm 2017 tại một bệnh viện. Lúc đó, ba mẹ không có nhiều kinh tế, phải vay mượn tiền để thực hiện, nhưng kết quả hai lần chuyển phôi đều không thành công.
Mẹ thật sự thất vọng về bản thân mình, và biết rằng ông bà cùng ba con cũng rất buồn.
Nhưng ba mẹ đã luôn động viên nhau rằng: phải luôn cố gắng, thua keo này ta bày keo khác. Ba mẹ lại lao vào công việc để quên đi nỗi buồn, rồi bắt đầu lại từ đầu, dù biết sẽ phải đối mặt với biết bao khó khăn phía trước.
Năm 2019, ba mẹ quyết định một lần nữa lên đường đi tìm con yêu. Mọi việc bắt đầu từ tháng 3 dương lịch, may mắn là mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ. Đến ngày 25/7, mẹ được chuyển phôi trữ vì điều kiện sức khỏe lúc đó không đủ để chuyển phôi tươi. Nhưng thật tuyệt vời, mẹ đã đón được một bé Chuột về với mình!
Hiện tại mẹ vẫn chưa biết các con của mẹ thế nào, có khỏe không, nhưng trong lòng mẹ luôn hy vọng và tin tưởng các con sẽ mạnh mẽ. Hôm nay là ngày 4/8 cũng chính là sinh nhật của ba con. Mẹ mong con sẽ là món quà lớn nhất và ý nghĩa nhất mà mẹ có thể dành tặng cho ba.
Hôm nay mẹ đi thử máu lần hai, để xem các con phát triển ra sao rồi. Mẹ viết đến đây thôi, đợi đến ngày siêu âm an toàn, mẹ sẽ lại kể chuyện tiếp cho các con nghe nhé!
Thấm thoắt đã 6 ngày trôi qua, hôm nay, ngày 10/8, mẹ quyết định đi siêu âm, vì mẹ nhớ con quá… Mẹ muốn được nhìn thấy con, biết con có đang khỏe mạnh không, xem con lớn đến đâu rồi.
Và khi được nhìn thấy con, mẹ hạnh phúc vô cùng!
Mẹ cứ nghĩ sẽ được gặp cả hai con, nhưng dù hôm nay mới chỉ thấy một, mẹ vẫn cảm thấy vô cùng mãn nguyện rồi, con ạ! Vì chưa biết giới tính của con, nên mẹ chưa biết nên gọi con như thế nào cho thật đáng yêu. Nhưng mẹ đã nghĩ ra bao nhiêu cái tên thật ý nghĩa để dành riêng cho con.
Mẹ biết ba con cũng hạnh phúc lắm, ba đã vui đến mức định đăng tin có con lên mạng xã hội, nhưng mẹ nhẹ nhàng khuyên ba nên giữ niềm vui này cho riêng mình một chút nữa. Khi nào mẹ tròn con vuông, khi nào con thật sự bình an trong vòng tay ba mẹ, thì niềm vui ấy mới trọn vẹn, phải không con?
Ba mẹ yêu con rất nhiều, con chính là món quà tuyệt vời nhất mà ba mẹ có được trong cuộc đời này.
Nay mẹ viết đến đây thôi con yêu nhé! Hẹn con tuần sau, mẹ lại lên viện siêu âm, rồi mẹ con mình sẽ lại được gặp nhau và tiếp tục những dòng tâm sự này.
Một tuần nữa trôi qua, và mẹ con mình lại được gặp nhau rồi… Thứ Bảy, ngày 17/8, ngày con tròn 6 tuần tuổi, mẹ và bà nội bắt taxi lên Hà Nội để khám thai cho yên tâm. Và rồi, khoảnh khắc đặc biệt ấy đã đến, mẹ được nghe thấy tim thai của con lần đầu tiên. Trái tim bé nhỏ của con bắt đầu cất tiếng đập giữa cuộc đời này. Mẹ vỡ òa trong niềm hạnh phúc và ba con cũng vậy, ba vui lắm.
Thế nhưng, niềm vui ấy chưa kịp trọn vẹn thì hôm đó mẹ bắt đầu cảm thấy nhâm nhẩm đau bụng. Sáng hôm sau, mẹ thấy ra một chút máu đỏ, mẹ lo lắm con ạ.
Mẹ biết con của mẹ mạnh mẽ, sẽ không sao đâu, sẽ vượt qua hết… Nhưng mẹ vẫn không khỏi lo lắng, vẫn luôn hồi hộp và cầu nguyện từng giờ từng phút cho con được bình an.
Mẹ quyết định nói với ông bà nội vì mẹ thật sự lo cho con. Mẹ sợ nếu có chuyện gì xảy ra, ông bà và ba con sẽ trách mẹ đã giấu giếm, đã không cẩn thận.
Ngày hôm sau, 18/7 ông bà và mẹ lập tức bắt taxi lên Hà Nội để kiểm tra lại. May mắn thay, con yêu của mẹ vẫn rất ổn! Bác sĩ bảo mẹ chỉ bị ra một chút máu nên cần nằm lại viện để theo dõi cho chắc chắn.
Mẹ con mình nằm viện đúng 4 ngày. Đến ngày thứ 4, mọi chỉ số đều ổn, mẹ được bác sĩ cho ra viện. Ông ngoại đánh xe từ quê lên đón mẹ, bà và con trở về Hải Phòng. Bác sĩ dặn mẹ 1 tuần sau lên khám lại.
Cuối tuần tới mẹ lại được gặp con, được nhìn thấy con trên màn hình siêu âm, chỉ cần như vậy thôi là mẹ đã vui và hạnh phúc lắm rồi. Mỗi lần thấy con bình an, khỏe mạnh, là mỗi lần trái tim mẹ tràn đầy yêu thương và hy vọng.
Vậy là đã 11 ngày trôi qua kể từ khi mẹ con mình được xuất viện BVĐK Tâm Anh. Hôm nay, mẹ lại được gặp con yêu. Khi siêu âm, mẹ nhìn thấy con, nghe được nhịp tim con đập rộn ràng, mạnh mẽ, mẹ mừng lắm, tim mẹ như muốn vỡ òa vì hạnh phúc. Nhưng niềm vui chưa kịp trọn vẹn thì bác sĩ thông báo mẹ bị tụ dịch màng nuôi và có chảy máu bên trong… Mẹ bỗng thấy lo lắng tột cùng, cảm giác bất an ùa về.
Thật ra, trước khi đi siêu âm mẹ đã linh cảm có gì đó không ổn. Hai hôm trước mẹ bắt đầu thấy đau âm ỉ ở bụng dưới. Dù vậy, mẹ vẫn luôn tin rằng con sẽ ổn thôi. Mẹ về nhà, nằm nghỉ ngơi nhiều hơn, uống nước củ gai mà bà nội nấu, đều đặn uống thuốc theo chỉ dẫn.
Mẹ đặt trọn niềm tin vào con, thiên thần bé bỏng nhưng mạnh mẽ của mẹ. Mẹ biết con sẽ cùng mẹ chiến đấu vượt qua tất cả, để đủ ngày đủ tháng, chào đời thật khoẻ mạnh. Mẹ tin điều đó. Và mẹ con mình nhất định sẽ làm được, con yêu nhé!
Cố lên nhé, hai mẹ con mình! Mẹ yêu con nhiều lắm!
Lại một tuần nữa trôi qua, mẹ vẫn chưa thôi lo lắng. Mẹ bị tụ dịch lại, thỉnh thoảng còn thấy đau âm ỉ ở bụng dưới nên mẹ quyết định đi siêu âm lại. Kết quả vẫn bị tụ dịch, thậm chí còn nhiều hơn tuần trước… Mẹ thực sự hoang mang và rất buồn. Có những lúc mẹ tự hỏi, sao số mình cứ vất vả mãi thế này, chưa một ngày được yên tâm trọn vẹn.
Mai chắc mẹ sẽ đi khám ở viện Hải Phòng cho gần, mẹ lo lắm, nếu dịch tiếp tục tăng lên, ảnh hưởng đến con thì mẹ không biết phải làm sao. Lên Hà Nội thì xa và chi phí cũng nhiều, mà lúc này điều mẹ mong nhất là giữ được con yêu thật bình an.
Con ơi, mẹ biết con đang cố gắng lắm, nên mẹ cũng sẽ không bỏ cuộc. Mẹ con mình cùng nhau chiến đấu con nhé! Nhất định chúng ta sẽ vượt qua được thử thách này.
Mẹ yêu con!
Vậy là đã một tuần hai ngày trôi qua kể từ lần siêu âm trước, hôm nay mẹ lại quyết định đi kiểm tra để xem con yêu của mẹ thế nào rồi. May mắn quá, bé con của mẹ vẫn ổn, và dịch thì gần như đã hết rồi con ạ!
Mẹ được nhìn thấy con “quậy” trong bụng mẹ, được nghe nhịp tim con đập rộn ràng, mẹ vui và hạnh phúc biết bao nhiêu, con có biết không? Cả ba con nữa, ba cũng vui lắm, ba mẹ như được tiếp thêm sức mạnh vậy đó.
Cảm ơn con đã mạnh mẽ cùng mẹ vượt qua chặng đường khó khăn vừa rồi. Ba mẹ yêu con rất nhiều! Chúng ta cùng nhau cố gắng nhé, hẹn gặp lại con vào mốc 12 tuần, khi mẹ con mình lại được nhìn thấy nhau một lần nữa.
Mẹ tin chắc rằng con yêu sẽ ổn. Nhất định là như vậy nhé, thiên thần nhỏ của mẹ!
Vậy là ngày mẹ mong chờ nhất trong thai kỳ cũng đã đến, cột mốc quan trọng khép lại tam cá nguyệt thứ nhất và mẹ con mình đã cùng nhau vượt qua rồi, con yêu ạ!
Đặc biệt hơn nữa, hôm nay ba đã về để đồng hành cùng mẹ con mình đi khám. Đêm qua mẹ háo hức không ngủ được vì biết ngày mai sẽ lại được gặp con, mà lần này có cả ba bên cạnh nữa. Ba con còn bỡ ngỡ vì đây là lần đầu đi khám thai cùng mẹ, nhưng mẹ biết ba cũng hạnh phúc lắm khi nhìn thấy con, nghe được nhịp tim mạnh mẽ của con đập trong bụng mẹ.
Chỉ cần thấy con bình an, khoẻ mạnh, với mẹ, chẳng có điều gì hạnh phúc hơn thế nữa. Ba mẹ cảm ơn con, thiên thần bé nhỏ của ba mẹ vì đã mạnh mẽ, kiên cường cùng mẹ vượt qua những ngày đầu đầy thử thách. Dù chặng đường phía trước còn dài, nhưng mẹ luôn tin tưởng vào con, bé con can đảm và đầy nghị lực của mẹ.
Bé con của mẹ thật kiên cường! Mẹ tin chắc rằng con sẽ cùng ba mẹ đi đến cuối chặng đường này, thật bình an, đúng không con yêu?
Mẹ muốn thì thầm với con rằng: ba mẹ yêu con nhiều lắm!
Hôm nay, bác sĩ nói với mẹ rằng có đến 90% là con trai, đúng như linh cảm của mẹ từ những ngày đầu. Dù ba có hơi thích con gái đầu lòng, nhưng mẹ biết rõ rằng chỉ cần con mạnh khỏe, ngoan ngoãn, thì dù là trai hay gái, ba mẹ cũng yêu con bằng cả trái tim này.
Bé con của mẹ chỉ cần bình an thôi, những điều khác không quan trọng đâu con à.
Hôm nay, mẹ con mình bắt đầu một hành trình mới, ra thăm bà ngoại vài ngày. Quãng đường hơi xa, hơi mệt một chút, nhưng mẹ tin con yêu sẽ làm quen được. Sau này con sẽ không bị say xe nữa, vì say xe mệt lắm con à. Mẹ biết bé con của mẹ rất ngoan, rất mạnh mẽ, sẽ đồng hành cùng mẹ trên từng chuyến đi, từng bước trưởng thành.
Chúng ta cùng nhau cố gắng nhé con yêu! Mẹ luôn ở bên con.
Mẹ đã băn khoăn lắm về cách gọi con ở nhà cho thật dễ thương. Su thì đáng yêu, mà Bo thì nghe thân thương quá. Còn tên khai sinh thì mẹ đã đặt cho bé con từ rất lâu, con trai là Đỗ Phạm Anh Minh, con gái là Đỗ Phạm Anh Thư. Vậy là mẹ con mình đã bước sang tuần thứ 14, một cột mốc mới trong hành trình yêu thương này. Mỗi lần được gặp con, nghe nhịp tim con đập rộn ràng trong bụng mẹ là mỗi lần trái tim mẹ vỡ oà vì hạnh phúc. Con trai của mẹ đang lớn lên từng ngày, mạnh khỏe và tràn đầy sức sống. Ba mẹ đã quyết định gọi con ở nhà là cu Bo và tên sau này đi học của con là Đỗ Phạm Anh Minh. Cái tên mà ba mẹ đã ấp ủ từ rất lâu rồi, chứa đựng biết bao kỳ vọng và yêu thương.
Mỗi ngày trôi qua, mẹ đều nói chuyện với con, hát cho con nghe và bật nhạc nhẹ nhàng để cùng con thư giãn. Mẹ không cần gì hơn ngoài việc cu Bo của mẹ thật bình an, thật khoẻ mạnh, cùng mẹ vượt qua những tháng ngày phía trước. Chỉ còn 5 tháng nữa thôi là mẹ con mình được gặp nhau rồi. Cố gắng cùng mẹ nhé, chiến binh bé nhỏ!
Mẹ con mình sẽ luôn cùng nhau cố gắng, vì chỉ cần được bên nhau thôi, hạnh phúc đã tràn đầy rồi con nhỉ? Mẹ mong từng ngày, đếm từng ngày trôi qua với niềm hy vọng và niềm tin. Mỗi một ngày bình an bên con, là một ngày hạnh phúc vô bờ với mẹ.
Cu Bo à, mẹ tin con sẽ thật mạnh mẽ, kiên cường, cùng mẹ chiến đấu để vượt qua mọi thử thách. Mẹ mong con cùng mẹ vượt cạn thành công, bình an và khỏe mạnh nha con! Con là món quà vô giá, là điều tuyệt vời nhất mà mẹ có được sau gần 6 năm chờ đợi và vượt qua biết bao khó khăn, thử thách. Giờ đây, khi con đã bên mẹ, mẹ cảm nhận được niềm hạnh phúc ngập tràn trong tim.
Mẹ yêu con nhiều lắm, con trai của mẹ! Mẹ gửi đến con ngàn nụ hôn yêu thương nhất. Hẹn gặp lại cu Bo yêu thương của mẹ vào tuần thai 16, mẹ con mình lại cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc tuyệt vời nhé.
!6 tuần, mẹ vào viện xét nghiệm và siêu âm, thì mẹ bị thiếu canxi nên mẹ lo lắng cho con nhiều lắm! Đến tuần 18, mẹ con mình lại được gặp nhau rồi! Mẹ vui vì con yêu vẫn khỏe mạnh, chỉ có điều bác sĩ siêu âm hơi chán, siêu âm lâu mà vẫn chưa nhìn rõ được con trai của mẹ. Mẹ có chút buồn nhưng chỉ cần con khỏe mạnh thôi là mẹ đã hạnh phúc vô cùng rồi.
Hẹn gặp con ở mốc 20 tuần nữa nhé, con trai ngoan.
Ngày mẹ mong chờ đã đến, mốc 20 tuần rồi con ơi! Hôm nay mẹ được nhìn thấy mặt con rõ hơn và biết chính xác giới tính của con rồi đấy. Trai yêu của mẹ đáng yêu lắm, suốt buổi siêu âm con cứ lấy tay che mặt hoài, nhưng nhìn thấy con khỏe mạnh là mẹ hạnh phúc vô cùng.
Chỉ có một chút vấn đề nhỏ thôi, mẹ bị thiếu canxi nên so với tuổi thai và các chỉ số khác, xương đùi của con hơi ngắn một chút. Ối mẹ cũng hơi ít nên con bơi lội chưa thoải mái, vì vậy mẹ chưa nhìn rõ được mặt con trai của mẹ. Nhưng mẹ tin chắc rằng mẹ con mình sẽ cùng cố gắng, đến mốc 22 tuần, khi mẹ con mình gặp lại, mọi thứ sẽ ổn thôi đúng không con?
Mẹ sẽ bổ sung canxi thật đầy đủ và uống nhiều nước hơn để con phát triển tốt nhất có thể nhé, trai mẹ sẽ thật đẹp trai, cao lớn hơn ba, ngoan ngoãn và thông minh. Mẹ yêu con nhiều lắm, bé Bo của mẹ ơi.
Thấm thoát đã đến mốc 22 tuần, mẹ con mình lại được gặp nhau rồi, Bo của mẹ! Trời phật phù hộ cho mẹ con mình ở mốc này đều ổn cả, nước ối đã đủ, con không bị dây rốn quấn cổ nữa, và mẹ cũng đã đủ canxi để con phát triển khỏe mạnh.
Mẹ vui lắm khi thấy Bo của mẹ mỗi ngày đều mạnh khỏe, bình an và lớn lên từng chút một. Chính điều đó là hạnh phúc vô bờ bến của mẹ rồi! Mẹ yêu con trai của mẹ nhiều lắm, con nhé! Cùng nhau cố gắng thêm một chút nữa thôi con ơi, quãng đường đã gần đến rồi.
Mẹ sẽ luôn bên cạnh con, Bo nhớ hứa với mẹ sẽ thật mạnh mẽ, kiên cường chiến đấu đến ngày con chào đời, ngày thật tốt lành nhé! Mẹ chưa được tiêm vắc xin mũi nào vì bà ngoại quên hỏi cho mẹ, mẹ có hơi buồn một chút nhưng thôi, mẹ con mình khỏe mạnh là hạnh phúc nhất rồi đúng không con?
Hẹn gặp con vào mốc 24 tuần nha, Bo yêu của mẹ.
Mẹ chào Bo. Hôm nay là mốc 24 tuần rồi, ba đã về đón Bo xuống với ba mẹ mình rồi đấy! Ba mẹ cùng nhau đi gặp con, con trai ngoan của ba mẹ ạ! Nhìn thấy con khỏe mạnh, mạnh mẽ thế này, mẹ và ba mừng lắm luôn.
Mẹ chỉ mong con mỗi ngày đều bình an, khỏe mạnh và phát triển thật tốt, đó là niềm vui và hạnh phúc lớn nhất của mẹ rồi. Hôm nay mẹ còn được nhìn rõ con hơn nữa, con trai của mẹ lúc nào cũng đưa tay lên trán chào rất ngoan khiến ba mẹ yêu con nhiều hơn.
Ba thích nhất là những hình ảnh con, ba bảo nhìn mãi cũng không thấy chán. Mẹ và ba đều yêu con vô cùng. Chờ tới mốc 25 tuần mẹ con Bo sẽ cùng đi tiêm vắc xin phòng uốn ván nha con yêu nhé! Mẹ luôn bên con, Bo của mẹ.
Mốc 26 tuần rồi, mẹ con mình lại được gặp nhau, con yêu ạ. Mẹ chỉ chờ đợi từng ngày được gặp con thôi, chỉ cần thấy con khỏe mạnh là mẹ không còn gì vui hơn nữa. Chỉ còn hơn 3 tháng nữa thôi mẹ sẽ được ôm con vào lòng, chắc chắn đó sẽ là giây phút hạnh phúc nhất đời mẹ.
Mẹ con mình cùng cố gắng nhé, đủ ngày đủ tháng để con chào đời bình an, khỏe mạnh nha con. Ba mẹ yêu con rất nhiều. Hôm nay, được nhìn thấy con khỏe mạnh mà mẹ vui lắm, chỉ tiếc là lần này con không chịu hợp tác, cứ đưa tay lên che mặt khiến mẹ không nhìn rõ con. Bo nhớ bỏ tay xuống để mẹ nhìn rõ con lần sau nha con nhé!
Hẹn trai của mẹ ở mốc 28 tuần, mẹ con mình lại được gặp nhau nhé! Mẹ yêu con.
Mốc 28 tuần rồi, mẹ con mình lại gặp nhau. Bo vẫn thế, vẫn che mặt và nắm chặt tay như để giữ bí mật gì đó, nhưng may quá con đã hợp tác một chút cho mẹ được nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của con rõ hơn. Nhìn thấy con khỏe mạnh, bụ bẫm, đáng yêu, mẹ hạnh phúc vô cùng.
Lần này, trai của mẹ phát triển rất tốt, điều đó làm mẹ yên tâm và vui mừng lắm. Mẹ chỉ mong con luôn bình an, mạnh khỏe và phát triển thật tốt, đặc biệt là sẽ thật năng động, thông minh để sau này con sẽ là niềm tự hào của ba mẹ.
Mẹ tin con trai của mẹ sẽ không làm mẹ thất vọng đâu. Hẹn gặp lại Bo ở mốc 30 tuần, mẹ con mình lại được bên nhau và mẹ sẽ lại kể cho con nghe những câu chuyện yêu thương.
Hai tuần đã trôi qua thật nhanh, mùa xuân Canh Tý cũng đã qua. Cái Tết năm nay, mẹ cứ tưởng có con bên cạnh sẽ là một cái Tết trọn vẹn và vui vẻ nhất, nhưng thật sự đã có nhiều chuyện xảy ra khiến mẹ buồn lòng quá, con ạ.
Mẹ chỉ dám hy vọng mọi chuyện sẽ ổn thôi, chứ không dám chắc, vì những khó khăn thật sự không đơn giản chút nào. Con yêu của mẹ, mốc 30 tuần này cũng chính là sinh nhật mẹ tròn 30 tuổi. Con là món quà lớn nhất mà 30 năm qua mẹ được nhận, là niềm hạnh phúc không gì có thể sánh bằng.
Mẹ có rất nhiều cảm xúc, niềm vui xen lẫn những lo lắng, không biết mẹ có thể chăm sóc con thật tốt không, nhưng mẹ tin, mẹ sẽ làm được. Mẹ con mình lại được gặp nhau, được nhìn thấy con khỏe mạnh, phát triển từng ngày, mẹ thật sự hạnh phúc và biết ơn.
Mỗi lần gặp con, con lại vắt tay lên trán che mặt làm mẹ không được nhìn rõ nét khuôn mặt đáng yêu của con, mẹ buồn một chút đó. Mẹ tự hỏi không biết con đang suy nghĩ gì trong bụng mẹ nhỉ? Có lẽ con hiểu được những nỗi lòng, những lo lắng mà ba mẹ đang mang trong tim. Mẹ thương con, thương chính mình, vì trong hoàn cảnh này, mẹ không thể không lo cho con được.
Ba của con khiến mẹ thất vọng quá nhiều, năm nay ba thất nghiệp, lại thêm gánh nặng nợ nần khiến mẹ không biết tương lai mình sẽ ra sao. Mẹ chỉ cầu mong mọi chuyện sẽ sớm ổn thỏa, để gia đình mình được sống vui vẻ, hạnh phúc bên nhau như ngày xưa.
Chỉ còn 2 tháng nữa thôi là mẹ được ôm con vào lòng, được ngắm nhìn con bằng cả trái tim. Con yêu à, 2 mẹ con mình hãy cùng cố gắng thật nhiều nhé.
Mốc 32 tuần, thật sự là một cột mốc quan trọng mà mẹ con mình đã cùng nhau vượt qua rồi con ạ! Bé Bo của mẹ thì nghịch lắm, đang thuận tự nhiên lại xoay ngang rồi còn dậy rau quấn cổ một vòng nữa, lại quay mặt vào trong nên mẹ không được nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của con như mẹ mong đợi. Mẹ hơi buồn vì mẹ háo hức từng chút để thấy được biểu cảm của con mà không thành.
Tuần trước xương đùi con bình thường mà tuần này lại đo thấy ngắn đi, mẹ cũng không hiểu vì sao, có lẽ bác sĩ đo sai thôi con nhỉ? Mẹ hơi hoang mang chút xíu nhưng mẹ biết chỉ cần con khỏe mạnh là mẹ vui rồi.
Hơn một tháng nữa thôi, mẹ sẽ được ôm con trong vòng tay rồi. Mẹ con mình cùng cố gắng, cùng nhau vượt qua những mốc cuối cùng thật tốt nhé. Mẹ yêu con rất nhiều, và sẽ luôn bên con.
Mốc 34 tuần rồi, mẹ con mình lại được gặp nhau, được nhìn thấy con yêu khỏe mạnh và phát triển tốt, mẹ vui lắm. Mỗi ngày cảm nhận nhịp tim con, thấy con đạp thật mạnh mẽ, đó là niềm hạnh phúc lớn nhất của mẹ trong suốt hành trình này. Trai mẹ thật ngoan và đáng yêu! Mẹ cảm ơn con đã đồng hành cùng mẹ qua bao khó khăn. Mẹ yêu con trai của mẹ. Giờ mẹ con mình đã về quê nội Hải Phòng hơn tuần rồi, nơi con trai mẹ sẽ lớn lên.
Đến mốc 36 tuần, mẹ con mình lại được gặp nhau, dù mẹ không nhìn rõ mặt con như mong muốn, nhưng chỉ cần thấy con khỏe mạnh, phát triển tốt là mẹ đã thấy vui rồi. Cố gắng lên con yêu nhé, chỉ còn hơn 2 tuần nữa thôi là mẹ sẽ được ôm con yêu vào lòng. Mẹ con mình cùng nhau cố gắng từng tuần nữa nhé. Bo của mẹ, mẹ luôn mong chờ ngày được gặp con an toàn, khỏe mạnh.
Trai yêu của mẹ, 37 tuần rồi, con lớn nhanh và đáng yêu quá! Nhưng mẹ vẫn chưa nhìn rõ mặt con được, có lẽ chỉ khi nào con chào đời mẹ mới được nhìn thấy trọn vẹn gương mặt của con yêu. Con chỉ cần khỏe mạnh, phát triển tốt và chờ đủ ngày đủ tháng để chào đời thuận lợi, an toàn thôi nhé! Mẹ yêu con.
Đến mốc 38 tuần, mẹ con mình phải vào bệnh viện để điều trị phát ban cơ địa của mẹ bầu. May mắn là sau mấy ngày truyền thuốc, mẹ con mình đã ổn và được xuất viện. Về ngoại nghỉ ngơi, rồi đến mốc 39 tuần mẹ con mình lại được gặp nhau. Nhìn thấy con khỏe mạnh, mẹ vui lắm. Mẹ cũng đã xin giấy chuyển tuyến rồi, chỉ còn mấy hôm nữa thôi là mẹ sẽ được ôm con vào lòng rồi. Thấm thoát thời gian trôi nhanh quá phải không con? Cố lên con trai của mẹ, mẹ con mình sắp về đích rồi. Cùng nhau cố gắng để hoàn thành cuốn nhật ký này thật trọn vẹn, lưu giữ từng khoảnh khắc đẹp nhất của con nhé.
Vậy là đã đến ngày mẹ con mình lên đường để đi gặp nhau rồi. Ngày con 39 tuần 2 ngày, ba mẹ cùng bà ngoại lên đường nhập viện. Mọi việc suôn sẻ, mẹ đăng ký mổ chủ động vì Bo của mẹ ăn khỏe giống mẹ nên nặng cân xíu.
39 tuần 3 ngày, 7h20 sáng ngày 7/4 (rằm 15/3 Âm lịch), Bo của mẹ chào đời bằng phương pháp mổ chủ động. Mẹ thích ngày 8/4 hơn, nhưng do xem ngày thì thấy 7/4 tốt cho con hơn nên mẹ đã quyết định và chọn sinh con vào giờ Thìn.
Khi con chuẩn bị chào đời, đã có một cơn mưa thật to kèm theo một tiếng sấm sét! Chắc con trai sau này sẽ làm nên cơ đồ thay ba mẹ con nhé. Cơn mưa sẽ làm con yêu chào đời được mát mẻ.
Con sinh ra giữa tâm của đại dịch “Covid-19”, dịch bệnh lớn nhất từ xưa đến nay, con ạ, nên vất vả và tốn kém hơn. Lại chỉ được một người chăm sóc. Bà ngoại và ba con bàn mãi, cuối cùng cả hai lo lắng vẫn quyết định ở lại để chăm hai mẹ con. Ba phải đi ra ngoài ở tạm. Một mình bà vất vả, thương bà lắm con ạ. Sau này con phải biết ơn bà nhé.
Sau sinh, vì chỉ thị cách ly toàn xã hội nên xuất viện, mẹ con không thể về nội mà chỉ được về ngoại. Hai ngày đầu về con chưa quen nên còn hơi quấy. Ngày thứ 3, con yêu trộm vía đã ngoan hơn.
Nay con yêu tròn 7 ngày tuổi. Nhìn con và được ôm con vào lòng, không hạnh phúc nào bằng. Khuôn mặt đáng yêu của con khiến mẹ quên hết bao đau đớn, mệt mỏi.
Mẹ muốn nói là: mẹ yêu con rất nhiều!

